|
Khánh Thọ Bách Tuế Hòa Thượng Tôn Sư
Mạch Thiền Ca - Thiền Tuệ Thanh
Yên Tử, Ngoạ Vân lẫn trong mây Thấp thoáng Thiền nhân, dáng hạc gầy. Vạch cỏ lần sương tìm lối đến, A ha! Am chủ đã hiện bày. Anh có thấy?
Trúc Lâm đại Sĩ, Đến cõi Ta-bà. Đuổi dẹp quân ma, Chỉ bày Phật trí. Pháp Loa khế chỉ, Trên Ngoạ Vân Phong. Tâm thông giáo thông, Thiền tông rực sáng. Huyền Quang tiếp nối, Xướng khúc tông phong. Diệu chỉ Phản Quan, Càng thêm sáng rỡ.
Lặng...
Trời non Yên, Nước non Yên. Chim muông buồn lưu luyến, Chờ ngày sáng Hoa Yên.
Ngày lại sáng, Tương Kỳ hiện Pháp Lạc. Dáng Thiền tăng, Tay gậy bước thong dong. Thoát mình một thoáng Chân Không, Dậy nguồn Thiền pháp, tiếp đèn Tổ tông.
Trời mênh mông, đất mênh mông, Trời đất mênh mông, pháp giới thông. Thường Chiếu đất cằn, gặp chí lẫm, Gậy Ông chạm đến hoá hư không.
Kìa Phụng Hoàng, sải cánh rộng, Chở đàn Thiền tử dạo cảnh không. Cảnh không không cảnh, mặc tiêu sái, Ồ! Lá vẫn xanh, hoa vẫn hồng.
Mới hay! Đàn vốn không dây, hoà âm điệu, Sáo chăng có lỗ, thổi khúc tiêu. Phụ đàn tử địch cùng nhau xướng, Vọng lại trong con khúc miên trường. Mục Lục
|
Khánh Thọ Bách Tuế Hòa Thượng Tôn Sư
|