Thiền Tông Việt Nam
Khánh Thọ Bách Tuế Hòa Thượng Tôn Sư
Đây Người Chủ Trúc Lâm - Thông Phương

Đây Trúc Lâm! 

  đây bao năm dài hoài bão, 

Tưởng chừng như, 

  bỏ dở nửa chừng ngang.

Thì bỗng nhiên, 

  tin vui mừng mùa xuân đã đến. 

Mang về cho, 

  người khắp chốn hân hoan. 

 

Đường lên đây, 

  ban đầu nhiều gian khổ. 

Vạch lối đi, 

  giữa cỏ rậm rừng hoang. 

Tay chống gậy, 

  người phăng phăng tìm lối. 

Trỏ đây rồi, 

  nơi tụ nhóm thiền Tăng.

 

Lên chút nữa, 

  người đứng lại nói cười thoải mái.

Gậy trên tay, 

  người chống mạnh xuống liền nơi đây.

Thì ngay đó, 

  mái chùa vàng vút cong lên óng ánh.

Xa xa nhìn, 

  như muốn vượt khỏi hẳn tầng mây. 

 

Bước sang kia,

  tiếp theo đầu gậy đó. 

Tháp chuông kìa, 

  sừng sững đứng vùng lên! 

Mỗi chiều về, 

  hay đêm khuya yên vắng. 

Tiếng vang xa, 

  làm giựt mình kinh động núi rừng. 

Nhưng anh muốn biết, 

  Người ấy hay chăng? 

  Kìa, cửa thất mở ra! 

Thì ánh vàng, 

  hiện lên khắp chốn trời xa.

Đội nón lên, 

  cả pháp giới người tóm gọn trong ấy. 

 

Nắm gậy vào, 

  người vững bước đạp lối hiểm đường trơn. 

Sải chân đi, 

  người cuốn theo sau từng đoàn người lũ lượt. 

Tiếng cười to, 

  người gột sạch cả lòng người bao náo nhiệt. 

Đưa mắt nhìn, 

  người rọi sáng thấu ngõ hẻm đường mê. 

Vẫy tay gọi,

  đây đó cả thảy vội quay về.

Đầu gậy trỏ, 

  ai nấy nín thở nhìn theo lòng im phắc. 

 

Và giờ đây, 

  Người buông gậy xuống, 

Tựa lưng ngồi nghỉ. 

  Thì muôn việc, 

cũng theo đó trôi xuôi.

  Rồi cuối cùng, 

Người vào trong thất ngủ. 

  Thì bóng hình, 

vắng bặt cả muôn nơi. 

 

Đến thế này, 

  Dù mắt Phật sáng ngời. 

Cũng đành chịu, 

  Không làm sao có thấy.

Vậy hỏi anh, 

  Có biết Người ấy hay chăng? 

Chớ nói lớn!

  Hãy xích lại nghe gần!

Bảo nhỏ với anh rằng: 

- Là người chủ Trúc Lâm đấy! Đấy!

Quát!

Trong ngoài đây đó bặt nguồn tin.

Mục Lục
Khánh Thọ Bách Tuế Hòa Thượng Tôn Sư
Danh sách chương: