Thiền Tông Việt Nam
Trọn Một Đời Tôi (2000)
Lời Đầu Sách


Những mục tiêu, những ấp ủ, những ước mong, từ ngày tôi bước chân vào chùa đến nay đều gởi gọn trong quyển sách này. Tôi muốn cụ thể hóa những gì ôm ấp trong lòng biến thành hiện thực, nên bảng hiệu các ngôi Thiền viện hiện đứng sừng sững trước mắt mọi người là mang hết tâm tư nguyện vọng của chúng tôi. Không muốn để nguyện ước của mình cuối cùng chỉ là ảo tưởng hão huyền, nên tôi thể hiện tâm thành của mình bằng hình thức cụ thể. Tăng Ni khi bước chân vào cổng Thiền viện là chứng kiến khát vọng ước mơ tràn đầy của chúng tôi. Những Tăng Ni ở trong Thiền viện là đang nằm trong bầu nhiệt huyết của tôi, luôn sưởi ấm họ mãi, không để bị trời đông giá rét.

Quyển sách này không phải chúng tôi viết mà do tôi giảng trong những ngày đầu Xuân Canh Thìn (2000), các Phật tử ghi lại và phụ vào hai bài giảng cho các Bác sĩ đến thăm Thiền viện kết hợp thành. Thấy cần thiết cho Tăng Ni đang hướng về và tu theo chúng tôi không đi lệch hướng, tôi cho in ra phổ biến để họ có sẵn la bàn khỏi bị hoang mang trên biển cả.

Tôi bạo gan dám nói những gì tự thấy sai lạc chánh pháp, những gì quên mất cội nguồn Phật giáo Việt Nam. Biết rằng nói như vậy sẽ bị một số người bực bội không vui, chưa chắc sửa đổi được gì những tập tục cố hữu của Phật giáo Việt Nam, song thà nói ra trút hết lòng mình, còn hơn cứ ôm ấp mãi. Biết đâu mai kia sẽ có những tri kỷ cảm thông đem ra thực hiện được tốt đẹp hơn tôi nhiều. Được thế là mãn nguyện của chúng tôi.


THÍCH THANH TỪ

Ngày 8-3-2000 (3-2 Canh Thìn)  

Mục Lục